Tạm biệt ly cà phê
Đời thiếu gì vị đắng
Tạm biệt điếu thuốc lá
Cay sống mũi nơi ta.
Vì sao phải bỏ nhỉ?
Một phần cuộc sống ta
Buồn cơn bệnh cay đắng
Tiếc nuối thời gian qua.
Từ chiều mưa vẫn rơi
Ôi cơn mưa đầu hạ
Lòng ta tại muôn nơi
Quên xác thân tàn tạ.
Tiếng dương cầm trầm lắng
Ta nào có thấy ta
Nụ cuời buồn xa vắng
Ai than nỗi nhớ nhà?
Ai đã khóc vì yêu?
Ai buồn trong chờ đợi?
Ai ôm kiếp cô liêu
Về trong mưa vời vợi?
9/5/2007
Hãy yêu thật cuồng nhiệt
Rồi chia tay đắm say
Hãy yêu thật đắng cay
Rồi chia tay mệt mỏi
Hãy chạm lên đôi môi
Để ta không hối tiếc
Hãy trao nhau mắt biếc
Để ta không cô đơn
Hãy nói lời cảm ơn
Khi anh không buồn nữa
Hãy mở bàn tay ngửa
Cho tay kia ấp lên
Hãy rũ sạch muộn phiền
Trong con tim nặng trĩu
Hãy lặng ngắm hàm tiếu
Trong hoàng hôn bên nhau
Hãy làm một buồng cau
Đem màu đỏ tươi thắm
Hãy làm cây chì bấm
Vẽ hình em trắng đen
Hãy từ từ làm quen
Khi đôi ta xa lạ
Hãy chạm lên đôi má
Để rồi quay lưng đi.
Chung lưng đấu cật bảy năm trời
Vậy mà một chốc bỗng tả tơi
Càng nghĩ càng thấy đời thật lạ
Chẳng ai theo ta cuộc rong chơi
Bạn về chín suối ta ở lại
Một mình chiến đấu đến tơi bời
Nếu ngày nào đó ta gặp lại
Tình cố tri chắc chẳng nên lời.
Một chiều dừng bước trong cơn mưa
Cũng là mưa nhưng nay lại khác
Ngồi gặm nhấm mưa qua bao mùa
Không nhận ra áo ta phai bạc
Ta không biết em về hay chưa
Nhưng chiếc quần đã sờn rách nát
Bếp lửa hồng và tiếng nôi đưa
Chiều xa xứ mắt ta vướng cát.
9/8/07
Chiều mưa nghĩ về em
Bỗng nhiên ta rung động
Ta không còn cháy bỏng
Nhưng chẳng mất hồn nhiên
----
Về cuộc tình đầu tiên
Chẳng còn gì để nói
Cô ấy không có tội
Chẳng thể làm gì hơn
----
Với đời, ta mang ơn
Cho cuộc sống ấm áp
Nghĩ về một chốn tạm
Thật dịu êm trong lòng
-----
Nhìn vào đôi mắt trong
Thế là ta chợt hiểu
Tại sao ta thấy thiếu
Thiếu, càng nghĩ càng hay
------
Chìm trong khói thuốc say
Ta tự mình an ủi
Ừ thì đâu đến nỗi
Yêu đơn phương, được thôi
-----
Gắn điếu thuốc trên môi
Ta châm lời từ biệt
Trong cơn điên mải miết
Một bóng hình khôn nguôi
09/05/08
Chiều Sài Gòn chợt mưa
Ta nhớ ai đến lạ
Cơn mưa xa xôi quá
Hắt ướt bờ môi cong
Đã đành phận long đong
Cũng thèm nơi ấp áp
Dẫu gió mưa bão táp
Chẳng thêm bớt phong sương
Ta đi mọi nẻo đường
Mà chẳng về nhà nổi
Nhà ở đâu? Ta hỏi
Tim chợt khóc chợt cười
Nhìn hạt mưa rơi rơi
Đọng trong hồn vị mặn
Ta không còn lành lặn
Cũng chẳng có bình yên
Ta cứ nói huyên thuyên
Mà cõi lòng đóng chặt
Nhận ra mình mất mát
Bỗng buông tiếng thở dài
Sẽ không còn sớm mai
Sẽ không còn trăng tỏ
Cái chết, ta hiểu rõ
Ghé thăm một chiều mưa
Chẳng phải rằm mà sao
Trăng đêm nay sáng quá
Không say nhưng vẫn hỏi
Vì đời ta hát ca?
Ôi lòng người thật lạ
Tình như mộng thoảng qua
Hãy còn đây mùa hạ
Nói với trăng không nhà
Khi nghĩ về ai đó
Cũng thổ lộ với trăng
Những nỗi niềm thương nhớ
Bạn hiểu lòng ta chăng?
Đường về bước thấp cao
Ôi cơn say trần thế
Trong tâm hồn xanh xao
Một cơn đau nhân thế
Ta gieo sự yêu thương
Vào cuộc đời bé nhỏ
Để thấu sự vô thường
Của trầm luân – bể khổ
Rồi mai đây em về
Xua tan đi nỗi nhớ
Cùng hồn nhiên con trẻ
Những hờn giận bâng quơ
Ta đang ngồi nơi đây
Đợi chờ em đến trễ
Còn lại bao nhiêu ngày?
Sao thời gian dài thế?
Đã lâu rồi, em nhỉ
Khi tốt nghiệp cấp ba
Cuộc sống bao lao bỉ
Nhưng kỉ niệm khó nhòa
Lại cà phê với thuốc
Cho lần cuối lãng phiêu
Những cảm xúc thân thuộc
Đến trong một ráng chiều
Buồn vui và hy vọng
Ta sẽ kể em nghe
Trong nóng bỏng êm đềm
Đến với ta, em nhé!
1/6/2007
Ta mong chờ gì ở một tình yêu
Sẽ không bao giờ đơm hoa kết trái
------
Ta mong chờ gì ở một người con gái
Khi ta yêu một cách thấp hèn
--------
Ta mong chờ gì ở một người không quen
Trên cuộc dạo chơi không ngày tháng
----------
Ta mong chờ gì những vần thơ buồn chán
Khi ta nói dối với cả chính mình
--------
Ta mong chờ gì những bình minh
Khi đêm qua tim ta đầy giông tố
-----------
Ta mong chờ gì ở những con số
Của năm tháng ta ngóng chờ ai
------
Thôi thì hãy cho ta một ít tóc mai
Để chút gì gọi là thương nhớ
Để rồi dù người đi hay kẻ ở
Cũng sống những phút giây con người
Khi nhìn lên bầu trời
Không còn một vì sao
Bâng khuâng ta tự hỏi
Tình đến tự hôm nao
Trên con đường khuya ấy
Ta vạ vật cơn say
Dối lòng, ta dối mãi
Thế mà ai vẫn hay
Từng cuộc tình đi qua
Gỗ đá cũng buốt giá
Ta lang thang trăm ngả
Say với trăng không nhà
Thế rồi trời xui khiến
Ánh mắt ai, ta say
Chìm vào trong miên viễn
Những hạnh phúc - chia tay
Hãy để cho ta khóc
Hãy để cho ta say
Rồi chẳng còn gì nữa
Ai gõ cửa đêm nay?
Đường thẳng anh chọn rồi
Đường tròn em đi mãi
Bao giờ ta gặp nhau
Trong cơn say mê mải
Điếu thuốc lá em cay
Chén rượu anh cháy họng
Đôi ta cùng cháy bỏng
Trong cuộc vui sắp tàn
Này anh đợi em nhé
Băng giá em vượt qua
Trên đầu vầng trăng sáng
Soi rọi tình đôi ta
Mây trời cũng phôi pha
Trong tà dương lặng lẽ
Hãy hiểu em anh nhé
Vì em chỉ còn anh
Nỗi buồn trôi qua nhanh
Em vẫn hối hả bước
Bởi vì anh phía trước
Chờ đón nụ cười em
Bên ly cà phê đắng
Khói thuốc mộng mị bay
Anh trông sầu phố vắng
Sao mi mắt nhoà cay?
--*--
Lời ru em hôm nào
Giờ chỉ là kí ức
Trong làn khói hư hao
Anh ngủ hay đang thức?
--*--
Mùa trôi qua bàn tay
Đường về là tưởng tượng
Nhìn em nhưng không thấy
Ánh trăng hay tà dương?
--*--
Khi đứng bên bờ vực
Lại hiểu đời trầm lắng
Khi đã qua bĩ cực
Buồn ấy còn đến chăng?
--*--
Chuyện giữa anh và em
Chẳng gì là mãi mãi
Khi thịt nát xương mềm
Tình liệu cũng tàn phai?
12/04/07
Nếu không còn tình yêu
Thân phận này vô nghĩa
Cuộc đời kia cười mỉa
Trong khói thuốc hư vô
Trên khuôn mặt điểm tô
Một ánh mắt trống rỗng
Giọt cà phê lắng đọng
Đắng vị đắng chia phôi
Dừng lại trước gương soi
Một dáng hình xa lạ
Con đường chia đôi ngả
Chỉ nỗi nhớ còn nguyên
Một hôm gặp cơn điên
Bóng áo dài tha thướt
Lặng ngắm mái tóc mượt
Chập chờn ký ức xanh
Nếu tình có mong manh
Hãy giữ điều còn lại
Nếu yêu là khờ dại
Thì nhớ là cô đơn.
19/07/08
Nếu em không bao giờ khóc
Em sẽ chẳng thể hiểu được nụ cười
Nếu ta không lang bạt rong chơi
Ta sẽ không hề biết nhớ
Nếu cánh phượng không còn tươi trên trang vở
Thì mùa hè mãi mãi xa xôi
Nếu ta và em không đốt cháy đôi môi
Những lời trao nhau chỉ còn là giả tạo
Nếu ta không nhìn đời trong giông bão
Ta sẽ không hiểu được tình người đơn sơ
Nếu em không giết ta trong nỗi nhớ bâng quơ
Thì ta đâu thể viết những câu thơ sáo rỗng
Nếu phía chân trời kia còn rộng
Thì hãy để ta nuôi niềm hy vọng
Bên cạnh em là mộ của ta.
15/05/08
Đứng trên đỉnh cuộc đời
Em nghĩ gì sắp tới?
Trong khi tôi vẫn đợi
Trong nỗi nhớ chơi vơi
Hạnh phúc thật giản đơn
Đau đớn cho ta lớn
Cuộc đời là cho – nhận
Ta nếm chút tình trần
Mùa mưa rồi mùa nắng
Hoàng hôn rồi ánh trăng
Ta về trên phố vắng
Một mình, em biết chăng?
Rồi gió mang ta đi
Rồi mưa sẽ gột rửa
Rồi theo cánh chim di
Ta không là ta nữa
Cái gì cao hơn trời
Cái gì rộng hơn biển
Mãi trong ta câu hỏi
Phải chăng tình vô biên?
22/10/2007
Chẳng vì rượu mà say
Nụ cười em xinh quá
Để đến ngày hôm nay
Tan đi cơn buốt giá
Những mong mùa hạ sang
Để cùng mưa gột rửa
Những ưu phiền đa đoan
Nói lên điều chất chứa
Tình yêu thật kỳ diệu
Và cơn buồn cũng qua
Đời như nụ hàm tiếu
Nở trong hồn của ta
Nói ra thật nực cười
Người đi đợi người ở
Vẫn còn tuổi đôi mươi
Trên khuôn mặt rạng rỡ
Ta chờ lời yêu thương
Nơi tận cùng sóng gió
Em có hiểu vấn vương
Đây là lời bày tỏ?
Mây trắng trên trời xanh
Một màu trắng tinh khiết
Biển cũng thăm thẳm xanh
Màu xanh của bất diệt
Nếu một ngày trong xanh
Không thấy mây trôi nữa
Hẳn biển sẽ rất buồn
Màu xanh – màu than thở
Mây trôi hoài trôi mãi
Nhìn ngọn sóng long lanh
Chắc mây cũng đã hiểu
Lòng biển, sóng hoành hành
Từ xưa rồi, xưa lắm
Ai vẽ nên màu xanh?
Ai vẽ thành màu trắng?
Mây và biển trong tranh
Mây theo gió bay xa
Sóng bạc đầu hát mãi
Biển thích mây hiền hòa
Mây lại trên cao quá
Ta nói thật em nghe
Thơ bỏ ta rồi đó
Bên ta – em bé nhỏ
Thế là nàng thơ ghen
Giữa dòng đời bon chen
Một mình ta ngụp lặn
Phổi ta tràn nước mắt
Của trăng tàn đêm nay
Khói ngàn điếu thuốc cay
Trà chát thay môi ngọt
Để từng giọt từng giọt
Sầu ứ thành cơn đau
Phải làm sao làm sao
Để đến bên em nhỉ
Đốt mình trong suy nghĩ
Mong hồn về bên kia
Và bây giờ - đêm khuya
Ngày vẫn còn bên ấy
Ta chỉ cần biết vậy
Để thanh thản buông thơ.
2 :18 am 18/02/08
Hãy đến đây bên anh
Cho đời thôi hiu quạnh
Trên mái tóc còn xanh
Hơi sương chưa thôi lạnh
Hãy về đây em nhé
Gió sẽ hát em nghe
Bài tình ca khe khẽ
Mùa hè chở tiếng ve
Hãy nói lời trong tim
Khi chiều buông màu tím
Đàn sẽ rồi buông phím
Trong nỗi nhớ lặng im
Hãy cùng ngắm vầng trăng
Trong bao đêm thức trắng
Để rồi khi mây giăng
Chỉ còn cà phê đắng
Hãy đừng đi xa nữa
Một mình anh chiều mưa
Trái tim đầy vết cứa
Không hiểu yêu hay chưa?
Triền miên trong cơn điên
Thấu nỗi đời tân khổ
Thèm giấc ngủ bình yên
Ru trái tim loang lổ
Một cái đầu rỗng tuếch
Một trái tim rách bươm
Một nụ cười bạc phếch
Một ánh nhìn khói sương
Chiều nọ ta liêu xiêu
Say chửi đời điên loạn
Tiền làm ra để tiêu
Làm sao mua được bạn?
Chết đi rồi sống lại
Ta tỉnh được bao lần?
Ôi nhân tình thế thái
Giấc chợp mắt vô thần
Tình yêu, ôi, tình yêu
Một món quà xa xỉ
Ta xin làm một điếu
Tiễn vô tư - nguyên thỉ.
Thứ 7 07/07/07
Gió cứ thổi từng cơn
Đem cơn mưa ướt át
Trong nắng chiều phai nhạt
Ta bất giác khóc thầm
Ai là người tri âm
Khiến hồn ta cháy bỏng
Một ngày ta trông ngóng
Thấy ai trong áo dài
Để rồi đến ngày mai
Ta gọi ai là bạn
Ừ nhỉ, chỉ là bạn
Mà bão tố trong tim
Ta chỉ thể lặng im
Trong niềm vui bên ấy
Niềm vui đơn sơ vậy
Giữa khoảnh khắc vĩnh hằng
Dẫu cho có muộn màng
Xin ai đừng chối bỏ
Dẫu chỉ là hoa cỏ
Cũng cần đất mở lòng.
Mùa hè 2007
Trải lòng với gió mây
Cùng bước chân phiêu lãng
Ta dừng lại nơi đây
Tiêu sầu cùng rượu nhạt
Sầu ư? Còn gì nữa
Thấm thoắt đã năm năm
Những nỗi lòng chất chứa
Tan biến khi bạn thăm
Phải chăng có duyên kiếp?
Ta cần, bạn đến ta
Đã trót vương lấy nghiệp
Liệu chung bước đến già?
Ta níu kéo nỗi buồn
Dối lòng cùng thơ thẩn
Giá làm cánh chuồn chuồn
Trên sóng hồ bất tận
Bạn cứ đi xa nhé
Thơ sẽ nói thay ta
Mối thâm tình bất diệt
Bốn biển cũng là nhà
03/07/07
Ta nhìn em lẩy bẩy
Trong nhọc nhằn hôm nay
Ta thấy em run rẩy
Trước hạnh phúc sơ sài
Hãy tin vào ngày mai
Khi tim thôi giông tố
Hãy ghé vào quán nhỏ
Cùng ta uống tách trà
Rồi nhìn ngày hôm qua
Cuối cùng là gì vậy?
Tình như trẻ thơ ngây
Sưởi lòng em chút ấm
Vào giấc ngủ, thật chậm
Em mơ về thiên đường
Nơi đó có yêu thương
Thứ tưởng chừng xa xỉ
Châm điếu thuốc, ta nghỉ
Sau một chặng đường dài
Chỉ một cái vỗ vai
Ta hiểu em là đủ
Hôm nay nhìn người ta
Họ có đôi có lứa
Chợt nghĩ về một nửa
Một nửa, ôi thật xa
Nghĩ về ngày hôm qua
Hôm nay vẫn lẻ bóng
Châm cơn mê nóng bỏng
Trên điếu thuốc đơn côi
Phố núi, bước lẻ loi
Chạnh lòng, ta suýt khóc
Con đường đầy khó nhọc
Trăng soi lòng đêm nay
Khói thuốc hay sương bay
Ôi tình đời - ảo ảnh
Ta tan tành từng mảnh
Trong nỗi nhớ xót xa
Tiếng chuông chùa ngân nga
Gọi ta về thực tại
Ta xa em, xa mãi
Và thuốc cháy bỏng môi.
Thế là qua giông bão đêm đông
Ô kìa bình minh đã điểm hồng
Ta nhớ ngày xưa ta bé dại
Kể em ngày ấy cũng hoài công
Thôi thì tình bạn chặng đường ấy
Một chút gọi là, em hiểu không ?
Can trường rốt cuộc làm chi vậy ?
Sắt đá cũng có thể mềm lòng.
Nỗi khát khao nóng chảy
Mặt trời chia cho mây
Lòng cuộn trào âm ỉ
Biển không tỏ cùng ai
Tuổi xanh nhẹ nhàng trôi
Có biết đâu sóng dội
Hồn tan cùng hè muộn
Chờ lá rụng, thu sang
Lá biếc rơi khẽ khàng
Để cành khô thổn thức
Biến tan trong khói thuốc
Tiều tụy dáng người đi
Tôi chờ đợi ngày lên
Mở lòng về nguồn cội
Cơn đớn đau sẽ gọi
Là tình yêu mong manh
Cuộc đời thật đẹp từ khi yêu
Yêu dáng nhỏ xinh trong nắng chiều
Em bỏ mặc tình trong mê muội
Hồn nhiên quanh bước kiếp cô liêu
Hắt hiu cơn mưa chờ em đến
Tình thâm sâu giấu kín nơi đâu
Anh thức tỉnh trong miền dĩ vãng
Đâu hay chung thủy chết từ lâu
Tự do như ngọn gió
Thổi vào hồn của ta
Tình yêu như ngọn cỏ
Lay động trong chiều tà
Vầng trăng trôi từ đâu?
Điếu thuốc cháy chầm chậm
Ngụm cà phê lắng đậm
Trong khi anh chờ em
Khi ta gần nhau thêm
Nụ cười là sức mạnh
Khi anh thấy cô quạnh
Mắt biếc em ấm lòng
Con đường gần đi xong
Con đường khác nối tiếp
Cánh cửa này vừa khép
Ánh mắt nọ mở ra
Ngoái nhìn ngày hôm qua
Anh không hề hối tiếc
Nhìn con đường phía trước
Hạnh phúc là điểm dừng
Đồng hương sầu cảm ta gặp mặt
Dị nhân sinh quan phải chia phôi
Hữu duyên vô phận thôi đành chịu
Tầm hoa hoa lạc cũng thế thôi
Xuân vũ nhất thời em cười mỉm
Thu phong vô tận nước mắt rơi
Đông thiên phi tuyết ai tìm đến?
Hạ hải tịch dương bóng lẻ loi.
20/12/08
Giọt sầu chưa kịp tan
Ta ơi, thôi đừng khóc
Trên con đường cô độc
Ai sẽ là tri âm?
Ly cà phê trầm ngâm
Khói thuốc lá quay quắt
Ta bất chợt vuốt mặt
Cho ai qua hôm qua?
Thế rồi tình phôi pha
Biết ngày đó sẽ đến
Nhưng bao cơn muộn phiền
Cũng theo cánh chim di
Ta nên ở hay đi?
Cũng chẳng còn quan trọng
Hình bóng ta trông ngóng
Chỉ là hình bóng thôi
Khi đốt cháy đôi môi
Ta tái sinh lần nữa
Đâu yêu, ta bào chữa
Nhưng đã là của nhau
03/12/2008
Để dành điếu thuốc lá
Đốt cháy nỗi nhớ thương
Em ở xa xôi quá
Anh ôm sầu tơ vương
--*--
Anh ở trọ cõi đời
Tìm tình yêu mê mải
Lặng lẽ cuộc rong chơi
Quên kiếp người khổ ải
--*--
Bật, tắt, đèn bật, tắt
Tình thuộc về tối đen
Chỉ khi anh chợp mắt
Tình đến như người quen
--*--
Anh thao thức triền miên
Trong đêm đen quạnh quẽ
Có lẽ tại anh điên
Mới yêu nhiều đến thế
--*--
Điếu thuốc lá cháy hết
Em đâu cần phải hay
Trong tình mang ly biệt
Tàn theo gió bay bay
Ta không hiểu tại sao
Ánh mắt nâu tròn ấy
Của tâm hồn thanh cao
Cho ta xao xuyến vậy.
Ta không hiểu vì đâu
Khiến ta không nguôi nhớ
Những rung động lần đầu
Trước thiên đường rộng mở.
Ta không hiểu tình yêu
Đẩy ta đi lạc lối
Những cũng chính tình yêu
Kéo ta khỏi tăm tối.
Ta không hiểu có người
Cư xử như loài vật
Ta không hiểu trên đời
Tiền là tất tần tật.
Càng không hiểu, không hiểu
Tại sao và tại sao
Một giọt đắng trong hồn
Đời ta chết một nửa.
Tối thứ 7 18/08/07
Em ngồi nghịch lá vàng
Trong hoàng hôn đỏ thẫm.
Anh mang nỗi đa đoan,
Ngắm chiều hôm tím sẫm.
Ôi chiếc lá cuối cùng
Lìa cành trong nuối tiếc
Nghe từng cánh lá rung
Tìm người chưa quen biết.
Anh muốn làm bức thiệp
In chiếc lá vàng kia
Trái tim một lần khép,
Sẽ lần nữa chia lìa?
Lá rơi rồi, nắng tắt
Cái chết là vĩnh hằng
Và chỉ trong chớp mắt
Long lanh ánh sao băng...
Một lần nữa, tình yêu
Đọa đầy anh, khi thấy
Ánh mắt em, anh hiểu
Hoàng hôn là thế đấy.
Một ngày không có em
Ta về ôm nỗi nhớ
Nhìn giọt cafê nhỏ
Hay là nước mắt rơi?
--*--
Quên tiếng gọi lả lơi
Ta vùi trong sương gió
Ngọt bùi và đau khổ
Cái nào là tình yêu?
--*--
Mắt biết nói bao điều
Môi xinh như thầm hỏi
Sao anh còn tiếc nuối
Làm chi chiếc hôn đầu?
--*--
Em ơi, đời bể dâu
Còn lại gì, em nhỉ?
Tình yêu không ngơi nghỉ
Khiến ta thêm u hoài
--*--
Một mình chẳng còn ai
Trên con đường đơn độc
Đôi lúc không muốn khóc
Nhưng nụ cười buồn tênh.
Ta đi dan díu với nàng thơ
Bỏ mặc ai đó trong đợi chờ
Thôi thì đời ta đã trót dại
Lăn dài nguyệt lệ đẫm cơn mơ
Một ngày nào đó ta về đấy
Liệu có còn ai đứng trước sân
Nhoẻn nụ hàm tiếu xanh vạn đại
Nghìn trùng xa cách bỗng hóa gần.
Những câu chuyện cổ tích
Tôi ru em ngày nào
"Kẻ ăn mày rong ruổi"
Trong trí nhớ hư hao
Khi chìm vào giấc ngủ
Và ký ức thoảng qua
Ở hai chân trời ấy
Một chuyện tình phôi pha
Điếu thuốc lá cháy dở
Như chuyện của chúng ta
Nước mắt không thể nói
Lên nỗi nhớ xót xa
Một ngày kia đến trường
Vẫn hoàng hôn, bể nước
Ôi một nỗi đoạn trường
Ngày nào ta hẹn ước
Những lá thư viết vội
Chỉ là cứu cánh thôi
Hôm nay trong đêm tối
Tình ngỡ đã xa xôi...
16/05/07
Ngô Hải Nam
Đang cập nhật